Năm 1978 Polpot nổ
súng tấn công biên giới phía Tây Nam ròng rã hơn 1 năm trời, tràn sâu vào nội địa
hơn 10 cây số, nhưng những nhà chiến lược gia Việt Nam thời điểm đó vẫn nhại nại
kiên trì đánh động với thế giới và thuyết phục bằng ngoại giao và yêu cầu
Polpot lập vùng phi quân sự để giải quyết tranh chấp nhưng Polpot phớt lờ.
Bên trong nội địa
Campuchia Polpot ra sức tàn sát đồng loại, đẩy người dân Campuchia tràn sang
biên giới qua Việt Nam lánh nạn, Người Việt Nam, Chính phủ Việt Nam đành mở cửa
đón nhận họ trên tinh thần hàng xóm láng giềng, Khi đó, không một Quốc gia nào
dám đứng ra giúp người Campuchia, để khẳng định đúng hơn điều này, Cố vấn hoàng
gia Campuchia Chai I Hiêng đã khẳng định trước thế giới: “Trên thế giới này, có
ko biết bao nhiêu kẻ mạnh, người giàu, chỉ có duy nhất anh bạn láng giềng nghèo
Việt Nam tới cứu dân tộc ta mà thôi”.
Bỏ ngoài tai lời của
thế giới, mặc kệ sự bủa vây cấm vận của các thế lực thù địch, Việt Nam, một lần
nữa bước vào một cuộc chiến tranh mới, cuộc chiến cứu mình, cứu bạn và cứu cả
Đông Nam Á thoát khỏi viễn cảnh như Trung Đông ngày hôm nay. Hàng vạn bà mẹ lại
tiễn con lên đường, vết thương chiến tranh còn chưa nguôi ngoai, vết thương
khác lại đè lên đôi vai đất mẹ Việt Nam.
Lúc Việt Nam mang
quân sang đánh Polpot cả thế giới đã nhảy ngược lên tố Việt Nam là tiểu bá, âm
mưu chiếm Lào và Campuchia làm bàn đạp thâu tóm, nhuộm đỏ Đông Nam Á, Mỹ –
Trung họp khẩn với nhau, đề nghị lên Liên Hiệp Quốc cô lập cấm vận Việt Nam, mà
thậm chí các phe cộng sản thời điểm đó đều lên án Việt Nam xâm phạm một nước có
chủ quyền độc lập.Trong khi đó một mặt khác Mỹ ra sức công nhận chính quyền
Polpot là hợp pháp, bơm tiền, súng đạn, cả đông nam á đứng lên chống lại Việt
Nam, Singgapo còn đứng ra kêu gọi thế giới viện trợ cho Polpot, Thái Lan cho
Polpot mượn đất làm bàn đạp để “ giải phóng” Campuchia khỏi tay “bè lũ Việt
Nam”, Mặt khác Trung Quốc ở cùng phe với Mỹ và lũ chư hầu điều động quân số
hàng chục vạn quân tinh nhuệ dồn dập tấn công từ Phong Thổ, Lai Châu tới Móng
Cái, Quảng Ninh dài hơn 1.000km với lý do “ Phản kích tự vệ chống Việt Nam “,
thực ra là muốn cứu nguy cho Polpot.
Một lần nữa, thế giới
lại đứng nhìn một Quốc Gia nhỏ bé nhưng bất khuất kiên cường một mình đứng lên
chống lại cả thế giới chỉ vì cứu bạn. Mãi cho đến tận 30 năm sau, chúng mới ghi
nhận Việt Nam có công giúp Campuchia hồi sinh, và lũ Polpot phạm phải tội ác diệt
chủng, chống lại loài người. Giờ đây, khi Tòa án quốc tế tuyên Polpot phạm tội
ác chống lại loài người và diệt chủng, điều đó như một cái tát vào mặt, mông,
má đám bao vây, cấm vận Việt Nam.
Nhắc tới
những cuộc vệ Quốc vĩ đại đã qua của dân tộc, ko thể ko nhắc đến Ông – Lê Duẩn
– thế kỷ này, thế kỷ sau và hàng trăm năm sau, Cái tên của ông vẫn sẽ đi vào lịch
sử như 1 Bismarck của Đông Nam Á, Tầm vóc và sự vĩ đại của ông cho đến tận ngày
nay thế giới vẫn chưa đánh giá hết, ngay cả bởi chính chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét