Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019

CHIẾN THẮNG LỊCH SỬ 30/04/1975 - những giá trị không thể chối cãi

Miền Nam là một bộ phận không tách rời của Việt Nam; nói như Hồ Chí Minh, đó là thịt của thịt Việt Nam, máu của máu Việt Nam, sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng chân lý đó không bao giờ thay đổi. Quyền sống, quyền tự quyết dân tộc, quyền mưu cầu hạnh phúc là những quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Những hành động xâm phạm độc lập, chủ quyền lãnh thổ, can thiệp, áp đặt,… là điều trái đạo lý và pháp lý, thủ đoạn thường thấy ở các thế lực thực dân đế quốc. Ở đâu có những hành động ấy, ở đó tất yếu có sự đáp trả của nhân dân và dân tộc đã từng gắn kết bên nhau vì sự sống còn, vì số phận lịch sử, vì tự do và nhân phẩm. Đáp lại đòi hỏi ấy, quân - dân ta ở cả hai miền Nam - Bắc đã coi chống thực dân, đế quốc và những thế lực đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc là một sứ mệnh thiêng liêng. Ở đâu có kẻ thù xâm lược Việt Nam, ở đó có người Việt Nam chống xâm lược. 

Đó là mệnh lệnh của ý thức dân tộc và lòng yêu nước. Chỉ có người Việt Nam chống kẻ thù xâm lược chứ không có chuyện miền Bắc xâm lược miền Nam như sự tuyên truyền từ những thế lực thù địch hiếu chiến và những kẻ phản động tự tách mình khỏi dân tộc vẫn thường rêu rao. Với mục tiêu, tính chất, lực lượng, phương tiện mà họ đã sử dụng trong cuộc chiến thì phải khẳng định: đây là cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam của đế quốc Mỹ.
-Chiến thắng 30-4-1975 là sự tôn vinh sức mạnh và niềm tự hào của mỗi người Việt Nam, của cả cộng đồng dân tộc Việt Nam. Nhưng đâu đó, vẫn cất lên tiếng nói từ những người mang ý thức hệ xa lạ với nhân dân và dân tộc mình, coi đó là ngày “quốc hận” - một cái nhìn sai lạc và xuyên tạc sự thật lịch sử, đi ngược lại tinh thần khoan dung, đồng thuận, đoàn kết của toàn dân ta; tự reo rắc hận thù, chia rẽ, ngược với trào lưu lịch sử. Song, sự thật những gì diễn ra ở miền Nam suốt hai thập kỷ đã tự nó nói lên tất cả về cái tồn tại trong quá khứ của chính thể Việt Nam Cộng hòa do Mỹ dựng lên. Đã không có độc lập, tự chủ thì chỉ là lệ thuộc. Giải phóng miền Nam, xóa bỏ một trật tự lỗi thời, một sản phẩm trái mùa của lịch sử là một thắng lợi của chính nghĩa, đem lại độc lập, tự do thật sự cho nhân dân. Nuối tiếc cái đã lùi vào dĩ vãng để gieo rắc ý thức “quốc hận” là xa lạ với chính đồng bào, dân tộc mình. Tư tưởng, quan điểm đó nếu không phải là sự nuôi dưỡng, kích động sự thù địch, chia rẽ dân tộc một cách có chủ đích thì cũng là một nhận thức mơ hồ về sự thật lịch sử, đều tiếp tay cho kẻ thù, có hại cho tinh thần hòa hợp, đoàn kết dân tộc, cần phải phê phán.
- Lại có cách nhìn lệch lạc khác, cho rằng, Chiến thắng 30-4-1975 và sự nghiệp kháng chiến của dân tộc ta ròng rã mấy thập kỷ là cái giá phải trả quá đắt, là một sai lầm, làm cho dân tộc đau thương, chậm phát triển, trách nhiệm ấy họ quy cho Đảng ta, cho con đường mà Hồ Chí Minh lựa chọn. Đây cũng lại là một nhận thức phi lịch sử, muốn phủ nhận chiến thắng của nhân dân ta, đồng thời là phủ nhận cả lý tưởng độc lập dân tộc và CNXH mà chúng ta đã lựa chọn, kiên trì theo đuổi. Cách nhìn ấy muốn đánh đồng người chiến thắng và kẻ thất bại, xóa nhòa mục đích, tính chất, bản chất của sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta. Thực tế lịch sử đã chỉ rõ, sự sụp đổ không sao tránh khỏi của chế độ ngụy quyền Sài Gòn với hình thức chính thể “Việt Nam Cộng hòa” trong cơn bão táp cách mạng giải phóng miền Nam 30-4-1975 là bằng chứng không thể chối cãi về sự phá sản, thất bại của chủ nghĩa thực dân mới, chủ nghĩa đế quốc Mỹ. Đó là sự phá sản, thất bại của các thế lực xâm lược bên ngoài, hòng áp đặt ách thống trị, nô dịch, áp bức và bóc lột nhân dân ta ở miền Nam, được ngụy trang và biện minh bằng những lời lẽ tốt đẹp, những “học thuyết” và “chính sách” tô vẽ cho dân chủ, tự do, cho tiến bộ và phát triển đầy giả dối theo hệ giá trị của Mỹ.
Chiến thắng 30-4-1975 là kết quả tiệm tiến và nhảy vọt của biết bao tích lũy, trải nghiệm, hy sinh của cả dân tộc, của các thế hệ, của sức mạnh tổng hợp và tổng lực của toàn dân, toàn quân. Đó là một tất yếu, sự lựa chọn của lịch sử dành cho Đảng Cộng sản Việt Nam, vì đã có đường lối cách mạng đúng đắn. Sẽ không có thành công nào, khi mà đường lối, chính sách đi ngược lại nguyên vọng, lợi ích của nhân dân. Đó là thực tế. Tỏa sáng từ Chiến thắng đó ta thấy, không có sự lãnh đạo của Đảng, được dẫn dắt bởi thiên tài tư tưởng Hồ Chí Minh, không thể có thành quả chiến thắng và cơ đồ sự nghiệp như ngày nay.
Dù khép lại quá khứ nhưng không được quên quá khứ, càng không thể phủ nhận và phỉ báng lịch sử. Sự tàn bạo, phi nhân, tội ác mà thực dân, đế quốc và những thế lực do chúng nuôi dưỡng, thành công cụ của chúng để đàn áp cách mạng và nhân dân là sự thật lịch sử không thể nào quên, cho dù, trong bối cảnh mới, hoàn cảnh mới, đối thủ thù địch trong quá khứ có thể trở thành đối tác cùng hợp tác, cùng tồn tại. Vì vậy, chúng ta không cho phép bất cứ ai, dù với cương vị gì, “nhà văn”, “nhà nghiên cứu”, “nhà biên khảo”,… được bóp méo, xuyên tạc giá trị của Chiến thắng lịch sử này.
Nói tới Chiến thắng 30-4-1975 là để khêu gợi lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc chân chính chứ không hề làm đau đớn thêm vết thương do cuộc chiến tàn bạo của đế quốc Mỹ gây ra, không phải làm phân ly thêm khối cộng đồng dân tộc bởi một sự cực đoan ý thức hệ như có người lầm tưởng do thiếu hiểu biết. Dân tộc Việt Nam nổi bật các đức tính anh hùng, bất khuất, bao dung, nhân ái, trọng sự hòa hiếu, đoàn kết đồng thuận. Chính những đức tính mang giá trị nhân văn và sâu sắc này cũng đã tạo nên sức mạnh của chiến đấu và chiến thắng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét